INTESTATUS

I in-testatus, a, um
1) не сделавший завещания (senectus J)
(ab) intestato C, Dig — без завещания
intestato mori C — умереть, не оставив завещания
2) не подтверждённый свидетельскими показаниями, не уличённый свидетелями (indemnatus atque i. Pl)
II in-testātus, a, um [ testis II \]
оскоплённый Pl

Смотреть больше слов в «Латинско-русском словаре»

INTESTINA →← INTESTABILIS

Смотреть что такое INTESTATUS в других словарях:

INTESTATUS

(adv.) Intestato (adv.) несделавший духовного завещания (pr. J. 3, 1. 1. 6 D. 26, 4. 1. 6 D. 29, 1. 1. 1 pr. D. 38, 16. 1. 64 D. 50, 16);intestato decedere (1. 37 D. 28, 6. 1. 19 pr. D. 29, 1. 1. 4 D. 38, 8. 1. 5 D. 38, 16. 1. 7 D. 15, 17); si intestato moritur (L. XII. tab. V. 4): (Gai. II. 167. 169); (1. 28 D. 28, 7. 1. 88 D. 46, 3. 1. 16 D. 29, 7. 1. 13 D. 5, 2. 1. 19 eod. 1. 4 pr. D. 28, 5. 1. 3 D. 28, 4. 1. 20 pr. D. 37, 4. 1. 41 pr. D. 29, 1. 1. 13 D. 5, 3); deferri bona (1. 42 § 1 D. 38, 2). Intestato и ab intestato, без завещания, ab intest. deferri hereditatem (1. 39 D. 29, 2. 1. 1 § 8 D. 37, 6. 1. 4 § 1 D. 40, 5); successio ab intest. = legitima (1. 14 pr. C. 6, 58. 1. 6 pr. D. 5, 2. 1. 19 eod. 1. 2 § 1 D. 28, 6. 1. 29 D. 40, 4); rem auferre (1. 12 pr. D. 28, 3).... смотреть

T: 165